- - - -
Một cô ô sin đi ra công an phường đăng ký tạm trú được cảnh sát khu vực phát cho tờ khai. Đến mục "quan hệ với chủ hộ" cô phân vân lắm. Không biết có nên khai thật hay không? Khai thật thì ngại chết. Cuối cùng cô quyết định ghi vào: 3 lần/ tuần.
Anh cảnh sát khu vực đọc xong buồn cười lắm, nhưng anh vẫn phải kiên trì giải thích:
- "quan hệ với chủ hộ" là chị phải ghi chị có quan hệ với chủ hộ như thế nào.
- Phải khai đúng hả anh.
- Tất nhiên là phải khai đúng rồi.
- Vậy chỗ này ngắn quá không khai đủ ạ.
- Có gì mà không đủ. Chị cứ ghi ngắn gọn là được.
- Nhưng mà ông chủ cứ thay đổi tư thế liên tục nên em không tả ngắn gọn được ạ
#funnytext
Một cô ô sin đi ra công an phường đăng ký tạm trú được cảnh sát khu vực phát cho tờ khai. Đến mục "quan hệ với chủ hộ" cô phân vân lắm. Không biết có nên khai thật hay không? Khai thật thì ngại chết. Cuối cùng cô quyết định ghi vào: 3 lần/ tuần.
Anh cảnh sát khu vực đọc xong buồn cười lắm, nhưng anh vẫn phải kiên trì giải thích:
- "quan hệ với chủ hộ" là chị phải ghi chị có quan hệ với chủ hộ như thế nào.
- Phải khai đúng hả anh.
- Tất nhiên là phải khai đúng rồi.
- Vậy chỗ này ngắn quá không khai đủ ạ.
- Có gì mà không đủ. Chị cứ ghi ngắn gọn là được.
- Nhưng mà ông chủ cứ thay đổi tư thế liên tục nên em không tả ngắn gọn được ạ
#funnytext
———
Cái lạnh tê tái buổi đầu đông
Ai cũng co mình với chăn bông
Nhưng đâu phải ai nào cũng biết
Những người nghèo khó ngủ ngoài không?
Họ lấy cái j để che thân?
Một đôi tất rách để đi chân
Một manh áo cộc giờ đã cũ
Một chiếc quần vá, giữ lấy thân.
Đêm đêm nghe tiếng : Bánh mì đê!
Bụng đói nhưng mà lòng tái tê
Một hai giờ sáng còn rong ruổi
Bao giờ thì bác mới được về
Còn người ăn xin sẽ ở đâu?
Vỉa hè, ghế đá hay gầm cầu?
Màn trời chiếu đất đêm lạnh giá
Co mình lạnh lẽo giữa đêm thâu.
Mình được may mắn hơn người ta
Họ ngủ ghế đá, mình ngủ nhà
Giờ đây cuộc sống phải trân trọng
Những gì mình có, đừng kêu la.
https://passion.cuongdc.co/2019/08/post-ngheo-cho-sach-rach-cho-thom.html
Cái lạnh tê tái buổi đầu đông
Ai cũng co mình với chăn bông
Nhưng đâu phải ai nào cũng biết
Những người nghèo khó ngủ ngoài không?
Họ lấy cái j để che thân?
Một đôi tất rách để đi chân
Một manh áo cộc giờ đã cũ
Một chiếc quần vá, giữ lấy thân.
Đêm đêm nghe tiếng : Bánh mì đê!
Bụng đói nhưng mà lòng tái tê
Một hai giờ sáng còn rong ruổi
Bao giờ thì bác mới được về
Còn người ăn xin sẽ ở đâu?
Vỉa hè, ghế đá hay gầm cầu?
Màn trời chiếu đất đêm lạnh giá
Co mình lạnh lẽo giữa đêm thâu.
Mình được may mắn hơn người ta
Họ ngủ ghế đá, mình ngủ nhà
Giờ đây cuộc sống phải trân trọng
Những gì mình có, đừng kêu la.
https://passion.cuongdc.co/2019/08/post-ngheo-cho-sach-rach-cho-thom.html
ĂN TÁO NHỚ KẺ TRỒNG CÂY...https://passion.cuongdc.co/2019/08/lac-canh-thon.html
BÉ ƠI ĐỪNG KHÓC CHỊ YÊU...NGOAN, CHỊ SẼ KỂ TRUYỆN KIỀU BÉ NGHE...https://passion.cuongdc.co/2019/08/lac-canh-thon.html